10:20 15/06/2016

Sống chung là một cuộc chiến tranh dài…

PV

Sống chung là một cuộc chiến tranh dài… - Ảnh 1

Về “bí quyết 3 Ng” này, tôi hiểu, ông anh tôi cũng rút kinh nghiệm từ chính cuộc hôn nhân của mình. Anh có một người vợ rất thông minh, thành đạt. Khi yêu nhau, anh rất thích tranh luận với vợ. Cho dù hai người có không đồng ý quan điểm với nhau nhưng anh nói rằng cảm giác hai người “ngang tài ngang sức” là thú vị, chị như một thách thức cần khám phá, khiến anh khao khát chinh phục. Nhưng lấy nhau rồi, mỗi lần tranh luận và không bảo vệ thành công quan điểm trước vợ, anh lại thấy cái gì đó như là… nỗi nhục. Có cảm giác như anh chỉ là một cậu bé trước mặt người vợ quá giỏi giang. Anh thèm cái cảnh như những ông bạn mình nhắc vợ mỗi khi vợ sai. Từ ngày lấy vợ, anh chưa bao giờ được nếm trải cảm giác bảo ban vợ. Anh ấm ức vì vợ anh không nhường chồng một chút. Đâu phải phụ nữ cứ tự lập là tốt. Khi vợ anh muốn làm gì, mặc cho ý kiến của anh phản đối, cô ấy vẫn làm cho bằng được. Rồi khi thất bại, cô có thể lì lợm đeo bám mà nhất định không nhờ chồng. Vợ chồng anh dần ác cảm với nhau. Càng ngày anh càng cảm thấy vợ chống đối anh. Anh sợ những lập luận lạnh lùng của vợ trong tất cả mọi việc. Mỗi lần gặp vợ, Anh như phải “đấu trí” với cô vợ xinh đẹp, mà đa số anh biết trước là thế nào mình cũng bị rơi vào thế bất lực. Hoàng có cảm giác vợ anh đang dồn anh vào thế không thể sống chung được nữa… Tôi cũng quen một người đàn ông khác, anh này cũng kết hôn với một người vợ thông minh, tinh tế. Anh này cũng không phải là gã đàn ông cục cằn, thô lỗ. Trước ngày cưới, anh thậm chí còn tìm hiểu cách duy trì tình yêu trong hôn nhân. Bởi lẽ anh biết, phụ nữ sẽ rất dễ hụt hẫng khi bước vào hôn nhân nếu người chồng không tâm lí. Vì vậy mà anh đã cố gắng làm nhiều điều thú vị, với hi vọng mang bất ngờ tới cho cô ấy. Nhưng dù anh có cố gắng thế nào, cũng chẳng có gì khiến cô ấy ngạc nhiên, cũng chỉ vì cô ấy thông minh. Sau ngày cưới được một tháng là Valentine. Anh luôn nghĩ dù lấy nhau rồi nhưng những ngày lễ như vậy cũng hoàn toàn không thể xem nhẹ. Huống hồ anh và cô ấy là cặp vợ chồng son, vừa mới cưới được 30 ngày. Ngoài những món quà thông thường như hoa, chocolate, anh tính tặng cô ấy thêm một thỏi son. Thú thực anh cũng không rành lắm cái khoản đó, cũng không biết vợ dùng loại gì thì tốt, thì đẹp. Anh nghĩ ra cách, nhờ cô bạn thân của cô ấy đến nhà chơi, rồi chuyện trò bạn gái thăm dò ý tứ vợ xem cô ấy thích dùng loại gì. Mà anh còn tính trước cả chục ngày chứ sợ để gần đến ngày mới hỏi, khi nhận được quà cô lại đoán ra. Có được kết quả từ cô bạn, anh mừng quýnh, hăm hở ra cửa hàng mua. Cô bạn vợ còn khen anh hết lời: “Anh tâm lí quá”. Anh hồi hộp  đợi chờ sự vui mừng trên gương mặt của vợ, anh còn nghĩ cô ấy sẽ ôm chầm lấy anh hôn chùn chụt để cảm ơn chồng. Nhưng vừa nhận được món quà, gương mặt cô ấy bình thản đến lạ lùng. Anh hỏi “Em không bất ngờ sao?” Vợ anh lém lỉnh trả lời: “Hoa với chocolate thì ngày này ai chẳng tặng, còn son là anh nhờ bạn em hỏi giúp đúng không? Hèn gì mới biết loại em thích. Hôm nó hỏi em đã đoán ra rồi”. Anh hơi mất hứng, gãi đầu gãi tai cười trừ. Sinh nhật vợ, đến cơ quan anh ghi chép tỉ mỉ cách nấu mấy món ăn mà cô ấy thích do các chị đồng nghiệp chỉ giáo. Anh định sẽ tự tay nấu một bữa cơm thịnh soạn và lãng mạn. Hôm đó, anh còn xin nghỉ. Sáng sớm, anh vẫn xách đồ đi làm bình thường, nhưng thực tế là đi mua đồ nấu nướng. Anh tưởng tượng ra cô ấy sẽ hạnh phúc nhiều lắm. Anh lỉnh kỉnh xách túi này túi khác về nhà, bắt tay vào việc, để khi vợ đi làm về, bữa tiệc đã sẵn sàng. Nhưng anh vừa về đến cửa, đã thấy cô ấy trong nhà. Vợ anh đon đả ra mở cổng: “Anh định nấu nướng mừng sinh nhật em đúng không? Sáng nay thấy anh đi làm cầm theo chìa khóa là em đoán anh sẽ về sớm rồi. Bình thường anh về muộn hơn em nên không bao giờ cầm theo chìa khóa cả. Thôi, để đó em nấu, anh mà nấu lại làm loạn cái bếp của em lên”. Anh chưng hửng, trao hết túi đồ cho cô ấy... Thường phụ nữ cứ trách đàn ông không tâm lý. Nhưng khi các đức lang quân có thiện ý, những người phụ nữ thông minh lại cứ dùng cái sự thông minh của mình để làm cho nó trở nên “chẳng có gì là lạ”. Các chị em đâu có hiểu được rằng, làm những điều khiến cho vợ hạnh phúc cũng là niềm hạnh phúc với đàn ông. Các ông chồng cũng thèm được nhìn thấy vợ mình hét lên vui sướng khi nhận được món quà mà mình tặng lắm chứ. Bản thân phụ nữ chúng ta, khi làm được điều gì lãng mạn khiến chồng ngạc nhiên, chúng ta cũng rất tự hào về bản thân còn gì? Như tôi đây này, tôi luôn áp dụng đúng “bí quyết 3 Ng” như lời ông anh kết nghĩa khuyên, luôn tỏ ra ngu ngu một tý; ngơ ngơ một tý; ngố ngố một tý nên cuộc sống vợ chồng trôi qua khá là suôn sẻ. Mai là kỷ niệm tròn một năm ngày cưới, nên tôi  đã bí mật lên mạng đặt hai vé máy bay đi du lịch ở Nha Trang, đợi tí nữa sẽ bất ngờ mang ra khoe với chồng. Chắc ông xã phải hạnh phúc lắm. Rồi biết đâu ông xã tôi còn thưởng cho anh một cuộc “yêu” nhiều cảm xúc… Chồng tôi vừa tắm xong, bước ra khỏi phòng tắm là anh ấy mở tủ lôi ra chiếc vali to đùng ra giục: “Em không dậy mà chuẩn bị đồ đi du lịch đi à, mai đi Nha Trang chứ gì? Em suốt ngày vô tâm như trẻ con í, mua vé máy bay từ tuần trước mà đến giờ còn chưa chuẩn bị vali, nếu mai quên cái gì thì đến đó lại phải mua, tốn tiền!”. Thề có Chúa, bao nhiêu hí hửng tan thành mây khói. Không chỉ có đàn ông đâu, phụ nữ cũng không nên lấy chồng quá thông minh…

Lục Ý