
Nâng hạng thị trường chứng khoán Việt Nam
Việt Nam đáp ứng các tiêu chí nâng hạng từ thị trường chứng khoán cận biên lên thị trường mới nổi.
Thứ Sáu, 07/11/2025
Quỳnh Lam
29/09/2007, 15:58
VnEconomy hỏi chuyện TS. Nguyễn Việt Hùng, một chuyên gia về chống nhiễm khuẩn bệnh viện ở Việt Nam
Xung quanh vấn đề tái chế rác thải y tế gây xôn xao dư luận thời gian qua, VnEconomy đã có cuộc trò chuyện với TS. Nguyễn Việt Hùng, một chuyên gia về chống nhiễm khuẩn bệnh viện ở Việt Nam. Ông Hùng hiện là Trưởng khoa Chống nhiễm khuẩn - Bệnh viện Bạch Mai
.
>>
Rác thải bệnh viện được… tái chế
Nhiều người dân vẫn đang rất hoang mang về việc hàng tấn chất thải y tế được bán ra ngoài để tái chế thành đồ gia dụng, ông nghĩ gì về điều này?
Đúng là đã có hiện tượng bán chất thải y tế ra ngoài để tái chế ở một số bệnh viện được cảnh sát môi trường kiểm tra. Tôi chia sẻ và thông cảm về nỗi bức xúc, lo ngại của mọi người về hiện tượng trên. Nhưng cũng phải nói thêm rằng, cốt lõi của sự bất cập trong vấn đề rác thải y tế không chỉ ở chuyện bán rác thải mà chính là sự quan tâm, đầu tư cho công tác chống nhiễm khuẩn bệnh viện chưa thật sự thấu đáo.
Từ năm 1997 đến nay, Bộ trưởng Bộ Y tế đã ban hành tới 3 chỉ thị về công tác chống nhiễm khuẩn bệnh viện và nhờ vậy có tới 94% bệnh viện thành lập khoa chống nhiễm khuẩn. Nhưng mới có 15% số khoa hoạt động thực sự có hiệu quả.
Ở những nước phát triển, xử lý rác thải chiếm tới 20% kinh phí xây dựng bệnh viện. Nhưng ở Việt Nam, vấn đề này chưa được thống nhất.
Bệnh viện Bạch Mai chúng tôi mỗi năm đầu tư 3 tỷ đồng cho chống nhiễm khuẩn bệnh viện. Thế nhưng, nhiều bệnh viện lại rất thờ ơ với công tác này. Thậm chí rất nhiều bệnh viện có lập khoa chống nhiễm khuẩn nhưng lại đóng cửa. Lẽ ra, khoa chống nhiễm khuẩn ở mỗi bệnh viện phải là đầu mối “trông nom”, xử lý vấn đề rác thải y tế.
Tính chất nguy hại của rác thải y tế như thế nào, thưa ông?
Theo ước tính, trong một ngày đêm, mỗi giường bệnh thải ra môi trường khoảng 2,5 kg rác thải, chất thải. Trong đó từ 10% đến 15% là loại chất thải độc hại cao, dễ gây lây nhiễm, tập trung chủ yếu ở những đồ vải, kim tiêm, bông băng, chất thải, dịch... Còn lại, chiếm tỷ lệ 65% là rác thải y tế không độc hại như các loại bao bì carton, giấy báo, vỏ chai đựng huyết thanh…
Loại rác thải có độ nguy hiểm cao là nơi tập trung nhiều vi khuẩn, virus gây bệnh, sẽ rất nguy hiểm nếu để phát tán ra môi trường. Chúng có thể gây nhiễm độc hoặc làm lây truyền các bệnh nhiễm trùng cho người tiếp xúc trực tiếp với chất thải.
Theo quy định, các chất thải y tế nguy hại cần được quản lý phân loại, cô lập, tiêu huỷ hoặc xử lý tái chế theo phương pháp thích hợp.
Rác thải y tế khi được tái chế thành đồ gia dụng thì mức độ ảnh hưởng đến sức khoẻ con người như thế nào? Nhiều người cho rằng khi nấu, ép nhựa ở nhiệt độ 160 - 170 độ C đã diệt được hết các vi sinh vật gây bệnh?
Về lý thuyết, nếu nấu, ép nhựa ở nhiệt độ 160 – 170 độ C thì cơ bản có thể bảo đảm an toàn.
Tuy nhiên, nếu không phân loại tốt thì dù ở nhiệt độ 300 độ C, chất thải y tế vẫn có thể không hết nguy hại vì không hủy được các hóa chất độc hại. Chỉ có ở nhiệt độ 1.000 độ C, mọi vi sinh vật và hóa chất độc hại mới bị tiêu huỷ hoàn toàn. Nhưng như thế, nhiều nguyên liệu có thể tái chế lại cũng theo đó mà mất hết.
Các sản phẩm từ nhựa tái chế không an toàn cho người sử dụng không chỉ do trong nhựa còn chứa các vi sinh vật gây bệnh, mà chủ yếu do chứa các hóa chất độc hại. Ví dụ mẫu nhựa là thìa dùng ăn sữa chua, ăn thạch... tái chế từ rác thải y tế mà cảnh sát môi trường thu từ làng Triều Khúc cung cấp cho Viện Hóa học để phân tích, xét nghiệm cũng cho thấy chất độc chủ yếu là hàm lượng kim loại cao.
Vậy, để tránh nguy hiểm cho con người, tốt nhất là tiêu huỷ hoàn toàn rác thải y tế, không nên tái chế?
Làm vậy là cực đoan và gây tốn kém hơn cả… tái chế. Tôi đã nói rồi mà, rác thải y tế có tới 65% không độc hại, hoàn toàn có thể tái chế.
Thật ra, hầu hết các vật liệu y tế làm bằng các chất liệu quý như nhựa cao cấp và thủy tinh tinh khiết, trung tính. Nếu tái chế tốt, chúng ta vừa không phải giành một khoản kinh phí lớn cho thiêu đốt (thời giá hiện nay là 8.000 đồng/kg), lại vừa có thể sử dụng một số chất thải để làm ra các sản phẩm hữu ích cho xã hội.
Hãy thử làm một bài tính nhỏ. Một bệnh viện 500 giường bệnh mỗi tháng thải ra khoảng 1.000 kg các chai thủy tinh - bao bì chứa các dịch truyền vô khuẩn. Nếu để nhà sản xuất xử lý và sử dụng lại lượng chai này thì họ tiết kiệm được 3 triệu đồng vì không phải mua chai mới (giá bán chai thủy tinh đã sử dụng là 200.000 đồng/tấn) trong khi bệnh viện không phải chi 8 triệu đồng để thuê thiêu đốt. Như vậy, tái sử dụng lại 1 tấn chai thủy tinh là chất thải không nguy hại có thể tiết kiệm cho xã hội được 11 triệu đồng/tháng.
Ở Việt Nam, cũng đã có những mô hình bệnh viện làm tốt việc tái chế rác thải như ở một bệnh viện thuộc thành phố Hải Phòng. Bệnh viện này liên kết với công ty nhựa tái chế tại chỗ chất thải nhựa y tế để làm ra bô vịt, vừa có phương tiện phục vụ người bệnh, vừa không phải tốn phí cho việc thuê thiêu đốt nhựa.
Tuy nhiên, tôi xin nhấn mạnh, chỉ tái chế khi các cơ sở y tế tổ chức tốt việc phân loại, cô lập chất thải theo hướng giảm thiểu chất thải y tế nguy hại, không để lẫn các chất thải lâm sàng vào chất thải sinh hoạt, chất thải hóa học vào các chất thải khác…
Là chuyên gia đã từng nghiên cứu, hợp tác về chống nhiễm khuẩn với nhiều bệnh viện lớn trên thế giới cũng như với các tổ chức y tế quốc tế, xin ông cho biết ở nước ngoài, rác thải y tế có được tái chế không?
Xu hướng của thế giới hiện nay là tăng cường các biện pháp nhằm giảm thiểu lượng chất thải y tế nguy hại thông qua phân loại tốt và nâng cao tỷ lệ tái sử dụng.
Các bệnh viện ở phương Tây đều sử dụng lại tất cả những dụng cụ, hóa chất có thể tái sinh với điều kiện đáp ứng đúng quy định an toàn y tế.
Chính sách quản lý an toàn chất thải y tế của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) cũng khuyến khích việc xử lý an toàn để tái sử dụng, tái chế chất thải y tế.
Thế còn ở Việt Nam, công tác quản lý Nhà nước về rác thải y tế như thế nào?
Ở nước ta, Luật Bảo vệ Môi trường đã cho phép tái chế chất thải. Tuy nhiên, quy chế quản lý chất thải y tế hiện hành chưa đề cập đến vấn đề này. Bộ Y tế và các cơ quan quản lý liên quan đang xem xét điều chỉnh quy chế để chất thải y tế được quản lý toàn diện hơn.
Triển lãm Quốc tế lần thứ 16 về máy móc thiết bị công nghiệp chế biến gỗ (VietnamWood 2025) và Furnitec 2025 sẽ diễn ra tại Trung tâm Triển lãm và Hội chợ Sài Gòn (SECC), từ ngày 19 đến 22/11/2025.
Bức tranh kinh tế - xã hội tháng 10 và 10 tháng năm 2025 của Việt Nam cho thấy xu hướng phục hồi tích cực và tăng trưởng ổn định trên hầu hết các lĩnh vực. Đáng chú ý, khu vực sản xuất tiếp tục khởi sắc khi chỉ số PMI tháng 10 đạt 54,5 điểm, tăng mạnh so với 50,4 điểm của tháng trước; dòng vốn FDI vào Việt Nam trong 10 tháng đầu năm đạt 31,52 tỷ USD, tăng 15,6% so với cùng kỳ,....
Trong 10 tháng năm 2025, nhiều chỉ tiêu về kinh tế của Đồng Nai đạt mức tăng trưởng cao so với cùng kỳ năm ngoái. Trong đó, công nghiệp và xuất khẩu tiếp tục là trụ cột tăng trưởng kinh tế của tỉnh sau khi hợp nhất đơn vị hành chính, phù hợp định hướng công nghiệp hóa, hiện đại hóa gắn phát triển bền vững...
Việt Nam đặt mục tiêu đưa kim ngạch xuất khẩu nông sản đạt 100 tỷ USD vào năm 2030. Để hiện thực hóa, sự liên kết giữa doanh nghiệp FDI và doanh nghiệp trong nước trở thành yếu tố then chốt, giúp nâng cao năng lực sản xuất và giá trị cạnh tranh, phát triển xanh và xây dựng chuỗi giá trị nông sản bền vững...
Sau hơn 6 năm thực thi, Hiệp định CPTPP đã tạo động lực lớn, giúp nhiều ngành hàng của Việt Nam tăng trưởng xuất khẩu và thâm nhập sâu hơn vào thị trường các nước thành viên. Tuy nhiên, việc tận dụng lợi thế về quy tắc xuất xứ để hưởng ưu đãi thuế quan vẫn còn những điểm cần làm rõ...
Thuế đối ứng của Mỹ có ảnh hướng thế nào đến chứng khoán?
Chính sách thuế quan mới của Mỹ, đặc biệt với mức thuế đối ứng 20% áp dụng từ ngày 7/8/2025 (giảm từ 46% sau đàm phán), có tác động đáng kể đến kinh tế Việt Nam do sự phụ thuộc lớn vào xuất khẩu sang Mỹ (chiếm ~30% kim ngạch xuất khẩu). Dưới đây là phân tích ngắn gọn về các ảnh hưởng chính: