Xem xét lấy hay không đất sân golf để mở rộng Tân Sơn Nhất
Nếu theo phương án mở thêm đường băng thứ ba tại sân bay Tân Sơn Nhất, có thể phải giải toả tới 140.000 hộ dân
Chiều muộn ngày 12/6, Thường trực Chính phủ sẽ họp xem xét cụ thể về vấn đề này, Bộ trưởng Bộ Giao thông Vận tải Trương Quang Nghĩa vừa cho biết khi nói về việc nên có lấy lại đất sân golf trong sân bay Tân Sơn Nhất để phục vụ việc nâng cấp, mở rộng sân bay hay không.
Ông cũng mong dư luận bình tĩnh, chờ đợi để có những đánh giá thấu đáo về chuyện này.
Về quan điểm của Bộ Giao thông Vận tải, Bộ trưởng Trương Quang Nghĩa cho biết, Thứ trưởng Lê Đình Thọ - người phụ trách lĩnh vực hàng không - đã có những phát biểu rõ ràng.
Cụ thể, theo lãnh đạo Bộ, việc sử dụng đất sân golf để cải tạo, mở rộng sân bay Tân Sơn Nhất đã được tính tới trong các phương án quy hoạch điều chỉnh quy hoạch cảng hàng không quốc tế Tân Sơn Nhất. Công ty Thiết kế và Tư vấn xây dựng công trình hàng không - Bộ Quốc phòng (ADCC) là đơn vị được giao lập quy hoạch này. Các phương án quy hoạch đều nêu rõ các ưu, nhược điểm.
Theo đó, phần đất sân golf đã được tính đến rất kỹ càng khi rà soát, nghiên cứu lên các phương án điều chỉnh quy hoạch.
Với bài toán nâng công suất khai thác của sân bay Tân Sơn Nhất (hiện có hai đường băng) lên khoảng 45 triệu hành khách/năm, trong 7 phương án quy hoạch được đơn vị tư vấn đề xuất, thì đã có tới 4 phương án đã tính tới việc sử dụng đất sân golf để xây mới đường băng thứ ba của sân bay cùng các công trình phụ trợ.
Trước đó, trong các cuộc họp về việc “cấp cứu” sân bay Tân Sơn Nhất do Phó thủ tướng Trịnh Đình Dũng chủ trì, từng phương án cũng được báo cáo cụ thể.
Cụ thể, phương án 1 đề xuất xây dựng mới đường băng thứ ba về phía Bắc (khu vực sân golf) và xây dựng hai nhà ga mới cùng các công trình phụ trợ nằm trên khu vực đất sân golf. Đây là phương án đã được tư vấn Nhật Bản nghiên cứu trong quá trình lập báo cáo nghiên cứu tiền khả thi dự án sân bay quốc tế Long Thành, với tổng mức đầu tư hơn 201.000 tỷ đồng, phải giải phóng mặt bằng 616 ha, có khả năng ảnh hưởng tới 140.000 hộ dân.
Phương án 2 đề xuất xây dựng mới đường băng thứ ba về phía Bắc và hoàn chỉnh hệ thống đường lăn, sân đỗ, khu dịch vụ kỹ thuật và nhà ga hành khách với ba kịch bản khác nhau (ba phương án 2A, 2B, 2C khác nhau chủ yếu về khoảng cách giữa đường băng thứ ba đến đường băng số thứ hai hiện có tại sân bay Tân Sơn Nhất, để giảm thiểu diện tích và chi phí giải phóng mặt bằng), có tổng mức đầu tư dao động từ 100.000 - 187.000 tỷ đồng, việc giải phóng mặt bằng có khả năng ảnh hưởng từ 25.400 - 68.000 hộ dân.
Lãnh đạo Bộ Giao thông Vận tải giải thích, điểm chung của các phương án này là đều có khối lượng giải phóng mặt bằng lớn, số hộ dân phải giải tỏa nhiều, nên kinh phí triển khai sẽ rất tốn kém, thời gian xây dựng kéo dài và ảnh hưởng đến an sinh xã hội. Không có chuyện làm đường băng thứ ba tại sân bay Tân Sơn Nhất mà không phải giải tỏa nhà dân.
Lãnh đạo Bộ cũng phủ nhận phương án đề xuất là xây dựng đường băng dài 2.600 m tại phần đất của sân golf để khai thác những máy bay cỡ trung, như mô hình sân bay Narita (Nhật Bản) hay sân bay Sydney (Úc) mà một số chuyên gia đưa ra, vì theo tính toán, phương án này vẫn phải giải phóng nhà dân và đơn vị quân đội (tương ứng với phương án 2B).
Lý do là, việc làm thêm đường băng dài 2.600 m không chỉ đơn thuần là làm mỗi đường băng này, mà còn cần thêm chiều dài để bố trí các dải bảo hiểm và các hệ thống đèn tiếp cận. Đây là những điều kiện tối thiểu để cất, hạ cánh cả ban ngày lẫn ban đêm.
Chưa kể là đường băng còn phải đảm bảo an toàn độ cao tĩnh không theo tiêu chuẩn cho phép. Các công trình nào có độ cao vượt quá quy định tĩnh không đều buộc phải xử lý để đảm bảo an toàn cất hạ cánh. Như vậy, cần tổng cộng chiều dài khoảng 4.000 m để xây dựng đường băng 2.600 m.
Từ những phân tích này, lãnh đạo Bộ Giao thông Vận tải xác nhận, phương án số 3 do ADCC đưa ra là khả thi, có nhiều ưu điểm nhất.
Cụ thể, đây là phương án xây dựng đường lăn song song và các đường lăn nối giữa đường cất hạ cánh và sân đỗ; xây dựng đường lăn thoát nhanh và đường lăn song song giữa hai đường cất hạ cánh; cải tạo đường cất hạ cánh phía Bắc hiện nay; xây dựng nhà ga lưỡng dụng T3, công suất 10 triệu hành khách/năm, xây dựng nhà ga hành khách T4, công suất 10 triệu khách/năm ở khu vực phía Nam sân bay hiện nay.
Phương án này, theo lãnh đạo Bộ, đáp ứng được yêu cầu nâng năng lực khai thác tại Tân Sơn Nhất lên mức 43 - 45 triệu hành khách/năm, mà lại có thời gian thực hiện quy hoạch nhanh nhất (2 - 3 năm), kinh phí thấp nhất (ước khoảng 16.000 tỷ đồng), và diện tích đất quốc phòng phải chuyển đổi là ít nhất (12,54 ha).
Như vậy, phương án này không ảnh hưởng đến người dân, tốn kém ít nhất, xây dựng nhanh nhất và đáp ứng yêu cầu của Chính phủ và người dân là nhanh chóng giải quyết vấn đề ùn tắc tại sân bay Tân Sơn Nhất.
Theo lãnh đạo Bộ, phương án này cũng rất thuận lợi để triển khai vì vừa qua, Bộ Quốc phòng đã bàn giao 21 ha đất tại phía Nam sân bay (sân golf nằm ở phía Bắc sân bay) cho Bộ Giao thông Vận tải, có thể xây thêm 29 vị trí đỗ máy bay dân dụng tại đây.
Ông cũng mong dư luận bình tĩnh, chờ đợi để có những đánh giá thấu đáo về chuyện này.
Về quan điểm của Bộ Giao thông Vận tải, Bộ trưởng Trương Quang Nghĩa cho biết, Thứ trưởng Lê Đình Thọ - người phụ trách lĩnh vực hàng không - đã có những phát biểu rõ ràng.
Cụ thể, theo lãnh đạo Bộ, việc sử dụng đất sân golf để cải tạo, mở rộng sân bay Tân Sơn Nhất đã được tính tới trong các phương án quy hoạch điều chỉnh quy hoạch cảng hàng không quốc tế Tân Sơn Nhất. Công ty Thiết kế và Tư vấn xây dựng công trình hàng không - Bộ Quốc phòng (ADCC) là đơn vị được giao lập quy hoạch này. Các phương án quy hoạch đều nêu rõ các ưu, nhược điểm.
Theo đó, phần đất sân golf đã được tính đến rất kỹ càng khi rà soát, nghiên cứu lên các phương án điều chỉnh quy hoạch.
Với bài toán nâng công suất khai thác của sân bay Tân Sơn Nhất (hiện có hai đường băng) lên khoảng 45 triệu hành khách/năm, trong 7 phương án quy hoạch được đơn vị tư vấn đề xuất, thì đã có tới 4 phương án đã tính tới việc sử dụng đất sân golf để xây mới đường băng thứ ba của sân bay cùng các công trình phụ trợ.
Trước đó, trong các cuộc họp về việc “cấp cứu” sân bay Tân Sơn Nhất do Phó thủ tướng Trịnh Đình Dũng chủ trì, từng phương án cũng được báo cáo cụ thể.
Cụ thể, phương án 1 đề xuất xây dựng mới đường băng thứ ba về phía Bắc (khu vực sân golf) và xây dựng hai nhà ga mới cùng các công trình phụ trợ nằm trên khu vực đất sân golf. Đây là phương án đã được tư vấn Nhật Bản nghiên cứu trong quá trình lập báo cáo nghiên cứu tiền khả thi dự án sân bay quốc tế Long Thành, với tổng mức đầu tư hơn 201.000 tỷ đồng, phải giải phóng mặt bằng 616 ha, có khả năng ảnh hưởng tới 140.000 hộ dân.
Phương án 2 đề xuất xây dựng mới đường băng thứ ba về phía Bắc và hoàn chỉnh hệ thống đường lăn, sân đỗ, khu dịch vụ kỹ thuật và nhà ga hành khách với ba kịch bản khác nhau (ba phương án 2A, 2B, 2C khác nhau chủ yếu về khoảng cách giữa đường băng thứ ba đến đường băng số thứ hai hiện có tại sân bay Tân Sơn Nhất, để giảm thiểu diện tích và chi phí giải phóng mặt bằng), có tổng mức đầu tư dao động từ 100.000 - 187.000 tỷ đồng, việc giải phóng mặt bằng có khả năng ảnh hưởng từ 25.400 - 68.000 hộ dân.
Lãnh đạo Bộ Giao thông Vận tải giải thích, điểm chung của các phương án này là đều có khối lượng giải phóng mặt bằng lớn, số hộ dân phải giải tỏa nhiều, nên kinh phí triển khai sẽ rất tốn kém, thời gian xây dựng kéo dài và ảnh hưởng đến an sinh xã hội. Không có chuyện làm đường băng thứ ba tại sân bay Tân Sơn Nhất mà không phải giải tỏa nhà dân.
Lãnh đạo Bộ cũng phủ nhận phương án đề xuất là xây dựng đường băng dài 2.600 m tại phần đất của sân golf để khai thác những máy bay cỡ trung, như mô hình sân bay Narita (Nhật Bản) hay sân bay Sydney (Úc) mà một số chuyên gia đưa ra, vì theo tính toán, phương án này vẫn phải giải phóng nhà dân và đơn vị quân đội (tương ứng với phương án 2B).
Lý do là, việc làm thêm đường băng dài 2.600 m không chỉ đơn thuần là làm mỗi đường băng này, mà còn cần thêm chiều dài để bố trí các dải bảo hiểm và các hệ thống đèn tiếp cận. Đây là những điều kiện tối thiểu để cất, hạ cánh cả ban ngày lẫn ban đêm.
Chưa kể là đường băng còn phải đảm bảo an toàn độ cao tĩnh không theo tiêu chuẩn cho phép. Các công trình nào có độ cao vượt quá quy định tĩnh không đều buộc phải xử lý để đảm bảo an toàn cất hạ cánh. Như vậy, cần tổng cộng chiều dài khoảng 4.000 m để xây dựng đường băng 2.600 m.
Từ những phân tích này, lãnh đạo Bộ Giao thông Vận tải xác nhận, phương án số 3 do ADCC đưa ra là khả thi, có nhiều ưu điểm nhất.
Cụ thể, đây là phương án xây dựng đường lăn song song và các đường lăn nối giữa đường cất hạ cánh và sân đỗ; xây dựng đường lăn thoát nhanh và đường lăn song song giữa hai đường cất hạ cánh; cải tạo đường cất hạ cánh phía Bắc hiện nay; xây dựng nhà ga lưỡng dụng T3, công suất 10 triệu hành khách/năm, xây dựng nhà ga hành khách T4, công suất 10 triệu khách/năm ở khu vực phía Nam sân bay hiện nay.
Phương án này, theo lãnh đạo Bộ, đáp ứng được yêu cầu nâng năng lực khai thác tại Tân Sơn Nhất lên mức 43 - 45 triệu hành khách/năm, mà lại có thời gian thực hiện quy hoạch nhanh nhất (2 - 3 năm), kinh phí thấp nhất (ước khoảng 16.000 tỷ đồng), và diện tích đất quốc phòng phải chuyển đổi là ít nhất (12,54 ha).
Như vậy, phương án này không ảnh hưởng đến người dân, tốn kém ít nhất, xây dựng nhanh nhất và đáp ứng yêu cầu của Chính phủ và người dân là nhanh chóng giải quyết vấn đề ùn tắc tại sân bay Tân Sơn Nhất.
Theo lãnh đạo Bộ, phương án này cũng rất thuận lợi để triển khai vì vừa qua, Bộ Quốc phòng đã bàn giao 21 ha đất tại phía Nam sân bay (sân golf nằm ở phía Bắc sân bay) cho Bộ Giao thông Vận tải, có thể xây thêm 29 vị trí đỗ máy bay dân dụng tại đây.