Chi phí sinh hoạt tăng cao, cũng như xu hướng ưu tiên trải nghiệm và chăm sóc bản thân đang được đặt lên trước kế hoạch tài chính dài hạn của nhiều cư dân ở đảo quốc sư tử - theo tiết lộ của giới chuyên gia với hãng tin CNBC.
“Cuối mỗi tháng, khi lương về, tôi lại dùng tiền lương để trả nợ thẻ tín dụng, nộp tiền sinh hoạt cho bố mẹ, đóng bảo hiểm và đầu tư”, Jovan Yeo, một người Singapore 31 tuổi làm việc trong một công ty dịch vụ ngân hàng số, nói với CNBC. “Sau những khoản này, tôi hết sạch lương, hầu như chẳng còn mấy để tiết kiệm”, Yeo cho biết và tiết lộ thêm rằng các khoản chi khác gồm du lịch, ăn nhà hàng và thẻ tập gym.
Theo một nghiên cứu vào năm 2025 của công ty dịch vụ tuyển dụng ADP, 60% người Singapore sống lương tháng nào tiêu hết tháng đó - một tỷ lệ cao hơn so với ở các nước khác trong khu vực như Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản và Indonesia, đồng thời cao hơn tỷ lệ bình quân 48% của khu vực châu Á-Thái Bình Dương.
ÁP LỰC CHI PHÍ SINH HOẠT
Một khảo sát của công ty nghiên cứu và tư vấn Forrester Research phát hiện thấy vào năm 2021, tỷ lệ người Singapore tiêu hết lương hàng tháng là 53%.
Ngoài ra, người trẻ Singapore ở độ tuổi ngoài 20 là những người có khuynh hướng sẵn sàng “vung tay quá trán” để bằng bạn bằng bè hơn so với các nhóm tuổi khác. Tuy nhiên, so với vào thời điểm năm 2023, tỷ lệ người Singapore trong độ tuổi từ 20-50 bắt đầu lên kế hoạch tài chính cho lúc nghỉ hưu hiện nay đã thấp hơn - theo một báo cáo vào cuối năm 2024 của ngân hàng OCBC.
Yeo thừa nhận tầm quan trọng của việc tiết kiệm, nhưng nói với CNBC rằng với chi phí sinh hoạt ngày càng tăng cao ở Singapore, tiết kiệm là một việc rất khó. “Tôi có thể tiết kiệm nếu không đi chơi, nhưng tôi muốn có một cuộc sống nhiều trải nghiệm”, anh nói.
Nhà kinh tế Brian Lee của Maybank Research thừa nhận rằng có những yếu tố kinh tế vĩ mô nhất định khiến cho việc tiết kiệm ở Singapore trở nên khó khăn hơn một cách khách quan. Tốc độ lạm phát ở Singapore gần đây đã giảm xuống mức thấp nhất trong 4 năm, nhưng nước này vẫn có chi phí sinh hoạt thuộc hàng cao nhất thế giới do những yếu tố mang tính cơ cấu như giá nhà ở đắt đỏ và nguồn cung hàng hóa phụ thuộc vào nhập khẩu.
Theo chỉ số chi phí sinh hoạt của công ty Numbeo - một thước đo tập hợp giá các hàng hóa và dịch vụ trong cuộc sống hàng ngày từ thực phẩm, điện nước đến giao thông - chi phí sinh hoạt ở Singapore cao thứ 5 trên thế giới vào thời điểm giữa năm 2025 và cao nhất trong khu vực. So với cùng kỳ năm ngoái, chỉ số chi phí sinh hoạt của nước này tăng 11%.
Một cuộc khảo sát được công bố kết quả vào tháng 4 năm nay bởi công ty phân tích dữ liệu YouGov cho thấy chi phí sinh hoạt là mối lo lớn nhất của 72% trong số 1.845 người Singapore được khảo sát, tiếp theo là chăm sóc y tế và những thách thức của dân số lão hóa.
“Trong thời kỳ lạm phát giá tiêu dùng cao sau đại dịch, chi phí sinh hoạt tăng nhanh hơn so với thu nhập”, ông Lee nói, giải thích rằng điều này có nghĩa là sức mua của người lao động bị giảm đi hàng năm kể từ sau đại dịch, thay vì tăng như trước đây.
Theo dữ liệu của Maybank, thu nhập trung vị thực tế của người làm công ăn lương ở Singapore giảm 0,4% mỗi năm trong thời gian từ 2019-2024, đảo ngược mức tăng trưởng trung bình hàng năm 2,2% trong thời gian từ 2014-2019. Tăng trưởng tiền lương thực tế đã phục hồi trong năm 2024, nhưng được dự báo sẽ lại yếu đi trong năm nay do ảnh hưởng của thuế quan, nhất là ở những lĩnh vực phụ thuộc vào thương mại như thương mại bán buôn và sản xuất - theo Bộ Nhân lực Singapore.
Cũng theo ông Lee, chi phí nhà ở làm căng thẳng thêm áp lực chi phí sinh hoạt ở Singapore. Giá bán lại của các căn hộ dạng nhà ở xã hội ở Singapore - chỗ ở của gần 80% cư dân nước này - tăng 9,6% trong năm 2024, sau khi tăng 4,9% trong năm 2023, theo dữ liệu của Hội đồng Phát triển nhà Singapore.
“Singapore có diện tích đất, không gian và tài nguyên thiên nhiên hạn chế. Thực tế này dẫn tới giá bất động sản cao, giá ô tô cao, và sự phụ thuộc vào thực phẩm nhập khẩu. Do sự phụ thuộc vào nhập khẩu, lạm phát ở Singapore rất phụ thuộc vào tình hình lạm phát toàn cầu, mà lạm phát toàn cầu mấy năm qua đã tăng cao do những gián đoạn liên quan tới sự gia tăng mạnh mẽ của nhu cầu hàng hóa, thiếu nhân công và tắc nghẽn chuỗi cung ứng”, nhà kinh tế của Maybank nói.
NHỮNG THAY ĐỔI VỀ VĂN HÓA VÀ XÃ HỘI
Các chuyên gia khác nhận định với CNBC rằng xu hướng giảm tiết kiệm ở Singapore không chỉ liên quan tới chi phí sinh hoạt tăng cao mà còn phản ánh những thay đổi sâu sắc hơn về mặt xã hội và văn hóa, chẳng hạn như việc nhiều người không còn cảm thấy cần thiết phải tiết kiệm nhiều nữa.
Chuyên gia quản lý tài sản Joshua Lim của PhillipCapital nhận định rằng chi tiêu ngày càng trở thành điều mà người trẻ Singapore ưa thích. “Hàng xa xỉ là một yếu tố quan trọng ở đây. Mercedes là một trong những thương hiệu bán chạy nhất. Mọi người đang hướng tới một hình ảnh nhất định, một lối sống nhất định”, ông Lim nói.
Giá ô tô ở Singapore đắt hơn đáng kể so với ở các quốc gia khác do hệ thống Giấy chứng nhận Quyền sở hữu (COE) yêu cầu người mua xe phải đấu giá giấy phép có giới hạn mới được sở hữu xe. Chỉ riêng COE - một biện pháp được đưa ra để kiểm soát tình trạng tắc nghẽn giao thông - có thể tốn hơn 100.000 đôla Singapore, đôi khi còn vượt quá giá của chính chiếc xe.
"Đối với những người chi tiêu 100% những gì kiếm được, tức là những người không thực sự muốn tiết kiệm, họ thậm chí còn tiêu số tiền mà họ chưa nhận được”, ông Lim nói, đề cập đến các chương trình mua trước, trả sau đang rất phát triển ở Singapore.
Theo ngân hàng trung ương Singapore, các giao dịch mua trước trả sau đạt khoảng 440 triệu đôla Singapore vào năm 2021, tăng gần gấp 4 lần so với năm 2020. Công ty nghiên cứu IDC dự kiến các khoản thanh toán mua trước trả sau trong các giao dịch thương mại điện tử tại nước này sẽ tăng từ 4% vào năm 2023 lên 6% vào năm 2028.
Joyce Ang, một người Singapore 34 tuổi, cho biết cô không cảm thấy sự cần thiết phải tiết kiệm như cha mẹ cô trước kia. “Tôi cảm thấy chi tiêu là an toàn, vì tôi chưa kết hôn và vẫn sống với cha mẹ. Tôi không cần phải có tiền ngay”, cô nói.
Theo Ang, ưu tiên của thế hệ trẻ ở Singapore bây giờ đã thay đổi so với các thế hệ trước. “Thời bố mẹ tôi, họ tiết kiệm tiền để sinh con. Bây giờ, không phải ai cũng muốn có con”, Ang nói và tiết lộ thu nhập thực nhận của cô hàng tháng là khoảng 3.800 đôla Singapore, tương đương 2.949 USD.
Thu nhập thực nhận của người Singapore thấp hơn so với thu nhập toàn phần, vì họ bắt buộc phải đóng tiền vào Quỹ Dự phòng Trung ương (CPF). Mỗi tháng, thu nhập của người lao động dưới 55 tuổi được tự động khấu trừ lên tới 20% để nộp vào quỹ này, với mục đích tiết kiệm cho hưu trí, nhà ở và chăm sóc y tế. Người Singapore có thể rút tiền tiết kiệm từ quỹ này để trả cho nhà ở và chi phí y tế ở bất kỳ tuổi nào, nhưng nếu họ không đóng đủ tiền cho quỹ hưu trí (FRS), thì từ 55 tuổi trở đi, họ chỉ được rút tối đa 5.000 đôla Singapore mỗi năm từ tiền kiệm CPF.